Cơn lũ do ảnh hưởng của bão số 8 năm nay
không lớn nhưng khu vực xóm Vạn Buồng bên sông Bà Rén thuộc thôn Phú
Bông (xã Duy Trinh (H. Duy Xuyên, Quảng Nam) đã bị sạt lở nghiêm trọng.
Dấu tích còn sót lại sau trận lũ là hơn 200 mét bờ sông bị sạt lở
nham nhở, những bụi tre nằm chơ vơ giữa dòng nước bạc.
Từ mùa mưa lũ năm
2010 đến nay, khu vực xóm Vạn Buồng liên tục bị sạt lở nặng, ảnh
hưởng đến đời sống và sản xuất của 200 hộ với gần 1.200 nhân khẩu
trong xóm. Theo người dân địa phương, nguyên nhân sạt lở là do diễn
biến bất thường của thời tiết, nước lũ chảy xiết làm cho dòng chảy
trên sông bị thay đổi. Trong khi cấu tạo đất ở Vạn Buồng chủ yếu là
đất sa bồi, chân đất bị khoét hàm ếch thì nguy cơ đất ven sông bị
nước lũ đánh sạt càng cao. Ông Đoàn Công Vân, Phó Chủ tịch UBND xã
Duy Trinh cho biết: “Ngay sau đợt mưa lũ vừa qua, địa phương đã kiểm tra
đánh giá thiệt hại do sạt lở tại Vạn Buồng. Ngoài diện tích đất
bị mất, thì khu vực trạm bơm mới cũng bị lũ uy hiếp. Bờ tre dân
trồng bên sông cũng bị xói lở, cuốn trôi nên không còn tác dụng che
chắn mỗi khi lũ về. Người dân ở Vạn Buồng rất lo lắng trong mùa mưa
bão năm nay”.
Khu vực trạm bơm mới ở Vạn Buồng bị ảnh hưởng do lũ
Mùa mưa lũ về, xóm
Vạn Buồng bị cô lập như một “ốc đảo” giữa biển nước. Hầu hết các
hộ dân trong xóm sống bằng nghề nông nên rất lo lắng bởi sạt lở nặng
gây thiếu đất sản xuất. Quan trọng hơn, khi trạm bơm bị cuốn trôi thì
sản xuất vụ đông xuân sẽ bị đình trệ; 150ha đất màu và diện tích
trồng rau ở Vạn Buồng sẽ bị “treo” trong mùa khô hạn. Mỗi khi lũ về,
vốn liếng và công sức của người dân lại bị nước lũ cuốn trôi, của
đau con xót.
Mọi nỗ lực trồng cây
giữ đất đã trở nên vô dụng trước tình trạng sạt lở ngày càng nặng,
không chỉ là nỗi ám ảnh của người dân Vạn Buồng nói riêng, người dân
sống dọc các triền sông trên địa bàn Quảng Nam nói chung. Trong khi
chưa có biện pháp triệt để từ chính quyền và ngành chức năng, thì
người dân vẫn tiếp tục sống trong nỗi thấp thỏm lo âu trước tình
trạng bồi lấp, xâm thực ngày càng diễn ra nghiêm trọng sau mỗi mùa
mưa bão...
Trịnh Lan Viên