Ngày cuối cùng của năm cũ Ất Mùi, thời khắc giao thừa năm mới Bính Thân-2016 sắp diễn ra. Đất trời thiêng liêng lạ thường. Lòng người bồi hồi rạo rực. Và trong dòng người vội vã quay về cố hương, tìm lại nếp nhà xưa, sợ lỡ hẹn với thời gian, ta bỗng nghe lời bài hát “ Lắng nghe mùa xuân về”.
“Giọt mưa nào rơi thật êm trên phố phường.
Mùa hương nào thơm thật thơm trong gió thoảng.
Và em đợi anh đợi anh như đã hẹn.
Nghe trong mưa đêm mùa xuân lặng lẽ sang.
Phải chăng mầm non mùa xuân đang hé nở
Phải chăng nụ hoa mùa xuân đang hé nở…”
Lời mở đầu bài hát “ Lắng nghe mùa xuân về” của nhạc sĩ Dương Thụ khiến ta rạo rực chào đón xuân về. Giữa dòng người hối hả, tất bật tống cựu nghinh tân, ta cảm nhận đâu đó hơi ấm nồng nàn mùa xuân. Dù cuối năm Ất Mùi tiết trời vẫn còn se lạnh. Nụ mai chần chừ chưa muốn trỗ. Nhưng dù sao trên dòng đời chạy đua với thời gian, ta vẫn bắt gặp những chậu cúc đua nở, vàng rực một khoảng sân nhà ai đó.
Bỗng, hoài niệm Tết xưa của tuổi thơ. Lòng vui phơi phới khi có tấm áo mới, một đôi dép mới còn hăng mùi nhựa. Tuổi thơ chăn trâu cắt cỏ cũng hối hả, tất bật đón đợi Tết đến xuân về. Ngày 23 ông Táo chầu trời đã thấy Tết cận kề. Giàn đậu ngự đón gió bấc sớm trỗ hoa trắng tim tím. Hoa cải vàng ươm rung rinh trước gió xuân thì thầm. Cành mai trước ngõ nở rộ vàng rực cả một khoảng sân. Vạn thọ, thược dượt, hướng dương đua nhau khoe sắc. Tàu lá chuối xanh phơi trên giàn đậu đón lấy nắng sớm xuân dẻo mềm gói chặt nếp, đậu xanh, thịt mỡ. Những đòn bánh tét, bánh rò căng mẫy, tròn trịa, vuông vức như một nét tinh tế của xuân quê mình. Bên góc sân, bếp lửa hồng cháy đượm, nồi bánh tét sôi ùng ục. Những ổ bánh tổ tắm nắng ngoài sân thơm lừng mùi gừng và đường đen. Những chiếc bánh in trắng tinh nổi bật khuôn hình chữ: phúc, lộc, thọ nằm ken chật trong chiếc nia đặt trên giàn bí. Đòn bánh lăn lấm lem bột nếp căng tròn phơi nắng ngoài sân.
Con đường đất dẫn vào làng tinh tươm, quang đãng hẳn ra. Xóm làng rộn vang lời hỏi han sắm sửa Tết, rủ nhau mổ heo, chia thịt. Đầu làng, giữa xóm nghe nhộn nhịp, rộn rã âm thanh mổ heo. Tay cầm xách thịt heo mà bước chân khấp khởi, nhẹ tênh mang niềm vui về nhà. Đầu xóm mấy cô, mấy chị má ửng hồng ngồi rang nổ, nghe nếp nổ tí tách mà lòng chộn rộn với mùa xuân. Lũ chăn trâu chúng tôi cùng hoà nhịp cung đàn mùa xuân, trên vai nặng trĩu gánh cỏ xanh tươi để dành cho trâu ăn ba ngày Tết. Nặng thật đấy nhưng mà lòng háo hức đón đợi xuân về Tết đến nên đôi chân vẫn thoăn thoắt, giòn giã.
Mỗi lần xuân về trên đất quê mình, hoài niệm tuổi thơ tôi. Dưới luỹ tre xanh, dưới mái tranh nghèo xuân mang hơi ấm đến cho mọi nhà. Trên ban thờ ông bà tổ tiên được lau chùi sạch bóng, cặp chân đèn bằng gỗ lim đen bóng, bát hương bằng đồng bóng lộn, được bài trí trang nghiêm. Mâm ngũ quả đủ sắc màu: xanh, vàng, hồng, đỏ.... Những ổ bánh tổ, đòn bánh lăn, đòn bánh tét sắp đặt ngay ngắn. Ban thờ ông bà tổ tiên ngày Tết khói hương nghi ngút hoà quyện hương trầm ấm cúng đến lạ thường.
Đêm trừ tịch, đang tuổi ăn tuổi lớn sao mà không ngủ được. Không ngủ được vì đêm giao thừa được nhận tiền mừng tuổi, những tờ tiền giấy mới tinh, láng cóng, thơm phức, cựa quậy trong túi áo mới, và thao thao thức thức trông trời nhanh sáng để diện bộ áo quần mới rộng thùng thình đi khắp xóm, đến từng nhà chúc ông chúc bà. Và tất nhiên không gì sướng bằng là được nhận tiền lì xì.
Tết quê sao nồng nàn hương cỏ, mộc mạc, vương vấn bùn đất. Ký ức tuổi thơ xa ngái, mãi bây giờ bước vào tuổi trung niên vẫn không phai mờ. Biết đến bao giờ gặp lại Tết xưa để rạo rực lắng nghe mùa xuân về.
Hoàng Thơ