Theo lời kể của những bậc cao niên đây, chợ Nồi
Rang có sự tích khá thú vị. Trên hành trình Nam Tiến, người Việt đã chọn mảnh
đất này làm nơi an cư, lập nghiệp. Làng quyết định lập chợ, và đặt ra điều lệ,
nếu ai là người đến buôn bán đầu tiên ở chợ này, thì làng sẽ lấy đó mà đặt tên.
Và sáng hôm sau, khi phiên chợ đầu tiên bắt đầu, có một ông lão chở nồi niêu,
gốm đất, thế là làng quyết định đặt tên chợ là chợ Nồi Rang.
Khi nghe cái tên Nồi Rang, cảm giác đầu tiên khiến nhiều người nghĩ đến,
đó là sự nóng bức, khô khan như cái thời tiết nắng nóng trên mảnh đất Quảng Nam. Trước kia,
chợ Nồi Rang chỉ là hai dãy lều lợp bằng dừa nước, là nơi trao đổi buôn bán
chính của người Tàu bán mặt hàng chủ yếu là thuốc bắc; người Pháp bán mặt hàng
chủ yếu là rượu trắng. Và các cửa hàng tạp hóa, rau quả của các vùng sông nước
khác như Hội An, Điện Bàn, Thăng bình...cũng tập họp về đây.